大唐之从纨绔到千古一相解读:
shān jiǎo xià , kūn shào yé kàn dào zhè yí mù , xuè sè de tóng kǒng sǐ sǐ de dīng zhe tiān kōng shàng , tā bù xiāng xìn yáng yún fān yǒu zhè zhǒng néng lì !
zhè kě bù guāng shì néng lì , hái xū yào wèi cǐ fù chū hěn duō dōng xī
yī shí jiān chī chī zhī shēng dà qǐ , jīn hēi liǎng sè guāng máng zài èr zhě xiāng dǐ chù bào fā ér chū , yǐn de fù jìn de xū kōng dōu wèi zhī niǔ qū biàn xíng
suǒ yǒu jī dì de qí tā chéng yuán , bù yóu kàn xiàng jī dì shēn chù de mǒu yí gè fáng jiān , tīng shēng yīn , zhè yīng gāi shì sǐ wáng guǐ jiàn , ā fāng suǒ fā chū lái de
zhěng gè yún wù zhōng de diàn shǎn léi míng , wú shù dào shǎn diàn gōng jī xiàng duàn gàn hán shuǐ děng rén
kàn dào zhè lǐ , yáng yún fān tū rán xiào le yī xià , dào :“ mìng dāng rán bǐ qián zhòng yào …… kàn lái wǒ hái shì dé gěi nǐ men qián
” yáng yún fān duì zhe yè qīng xuě shuō le yī shēng , zài děng shí fēn zhōng , rán hòu biàn shàng le shǒu shù tái
zhè cì xiǎo biǎo dì dǎo shì méi yǒu píng jià , bù guò duì miàn yǒu gè lǚ bù
yī jù huà , lèng shì fēn le sì gè rén , cái bèi duàn duàn xù xù dì shuō wán
jiù zài yáng yì yún xīn shēng bù miào de zhī jì , xiǎo fèng huáng tū rán chū shēng , shǎn shēn chū xiàn zài yáng yì yún shēn qián , měng rán tǔ chū le yī kǒu zǐ sè huǒ yàn chū lái